top of page
Writer's picturehungson1942

BÙA YÊU # 7

Updated: Jul 26, 2022



BÙA YÊU # 7a


Chương Bẩy

Tối nay trời đổ mưa thực nặng hạt. Cơn mưa lúc tạnh, lúc bất chợt ào ào làm nhiều người tìm chỗ trú không kịp ướt cả quần áo. Tuyết Lai nhìn trời bảo Mỹ Kim.


- Tối nay chị xuất hành mà trời mưa như vậy hên lắm đó.


Mỹ Kim không hiểu tại sao nên hỏi:


- Tại sao vậy?


- Ừ, ông bà mình thường nói vậy. Nhưng mà ngoài chuyện đó ra. Nhẩy tầu mà gặt trời mưa, hầu như chẳng bao giờ bị bắt, vì mấy trự tuần tiễu lười biếng, đâu có thèm đi đâu.


- Vậy mình đi bây giờ hả?


- Dạ.... chị em mình ra đâu hẻm. Đón xe Taxi tới bến đò cột cờ Thủ Ngữ. Rồi đi đò qua sông, tới nhà con Lan Sún, đối diện ngay chiếc tầu mình làm ăn đêm nay.


- Như vậy tiện quá hả.


- Dạ. Từ nhà con Lan Sún băng qua tầu chỉ trong ít phút là tới. Dù cho tụi tuần tiễu có nhìn thấy tụi mình mà chạy lại thì chúng ta cũng đã leo lên tầu rồi.


- Bộ tụi nó không theo lên tầu bắt chúng mình được hay sao?


- Leo lên tầu thì được. Nhưng mà bắt tụi mình được thì còn khuya.


- Tại sao vậy?


Tuyết Lai cười hì hì.


- Lên tới trên tầu rồi, mình biến luôn vô phòng tụi thuỷ thủ, đóng cửa lại là xong.


- Cảnh sát không kêu họ mở cửa được hay sao?


- Kêu thuỷ thủ mở cửa thì được. Nhưng họ không mở cửa thì làm gì được cơ chứ. Nhất là làm sao biết tụi mình ở phòng nào mà kêu. Cả trăm phòng chứ ít sao.


- Vậy họ có thể rình ở cổng ngoài bắt tụi mình được không?


- Rình thì được, nhưng trước khi về. Thằng nào ngủ với mình rồi lại muốn cho mình bi bắt cơ chứ. Hơn nữa, mình mà bị bắt, tụi nó cũng bị lôi thôi với cảnh sát. Bởi vậy trước khi mình ra khỏi phòng; đứa nào cũng đi một vòng coi có cảnh sát hay không mới cho mình về. Mỹ Kim vui vẻ nói:


- Như thế dễ gì cảnh sát bắt được ai.


Hơn tiếng đồng hồ sau. Mỹ Kim và Tuyết Lai đã có mặt trên tầu rồi. Đúng như lời Tuyết Lai nói; Trên sông chẳng có bóng dáng một chiếc ca nô tuần tiễu nào. Gái nhẩy tầu leo lên boong tầu thư thả như đi chợ. Kẻ mặc áo mưa, người cứ để quần áo ướt nhem dính sát vô đa hàn lên những đường cong nẩy lửa. Họ nhởn nhơ trên boong tầu cũng như sục sạo lung tung từng phòng này qua phòng khác, tìm kiếm những thủy thủ cần đàn bà sau nhiều ngày lênh đênh trên biển cả.


Vì trời mưa, đám phu bốc rỡ rút xuống hầm tầu đấu . Cũng vì thế, các thuỷ thủ lui về phòng nghỉ ngơi nhiều hơn bình thường. Toán được lên bờ chơi cũng phải ở lỳ trên tầu vì thời tiết xấu. Những cô gái nhẩy tầu đêm nay coi như trúng mối. Bởi vì có lẽ đây là thú giải trí duy nhất đem tới tận phòng họ.


Mỹ Kim líu díu theo Tuyến Lai chui vào trong khoang tầu. Vừa đi được một đoạn, có tiếng gọi:


- Tuyết Lai... Tuyết Lai...


Cả hai cùng quay lại, thấy một người đàn ông đứng bên cửa khoang chứa hàng đưa tay ngoắc ngoắc. Tuyết Lai mừng rỡ kêu lên:


- A.. anh Cai.


Nói xong, nàng nắm tay Mỹ Kim đi ngược lại chỗ người đàn ông đang đứng, liếng thoáng nói:


- Hôm nay anh Cai cho phu nghỉ làm hả?


Người đàn ông mỉm cười nắm lấy tay Tuyết Lai thật thân mật, nói:


- Trời mưu quá, cho anh em nghỉ một chút. Tụi em mới lên tầu hả?


- Dạ... hôm nay em còn dắt chị Mỹ Kim theo nữa. Lính mới đó, bảnh không anh Cai?


Nói xong Tuyết Lai quay lại bảo Mỹ Kim:


- Đây là anh Cai, coi tất cả phu phen làm trên tầu này mà em nói với chị hồi chiều đó. Anh ấy tốt lắm. Chúng mình còn cần anh Cai giúp đỡ nhìêu nữa đó.


Mỹ Kim cúi dâu, mỉm cười chào người đàn ông Tuyết Lai vừa giới thiệu. Anh ta cười hì hì nói.


- Chúng mình lại đằng kia có chỗ rộng rãi nói chuyện nhé.


Nói xong anh ta nắn tay Tuyết Lai kéo đi ngay. Mỹ Kim cũng lẽo đẽo theo sau. Đây là lần đầu tiên đi trên những bao gạo xếp như núi. Mỹ Kin loạng choạng theo sau hai người. Và, len lỏi một hồi, nàng tới chỗ như một cái hang. Hai bên những bao gạo san sát như một vách tường, chất tới trần boong tầu. Người đàn ông nhìn Mỹ Kim nói:


- Chỗ này là “văn phòng" của anh. Đám phu phải bốc rỡ hết số gạo phía trước, chỗ lúc nãy mình đi qua cho tới đây thì tầu mới nhổ neo, rời bến. Cũng phải mất một tuần là nhanh lắm.


Mỹ Kim tò mò hỏi:


- Vậy anh ăn ở luôn trên tầu này à?


Cai cười hì hì nhìn nàng nói:


- Ăn thì ăn ở đây thật. Nhưng ở luôn thì phải có em ở chung anh mới chịu.


Tuyết Lai cười khanh khách, đập một tay lên vai Cai thực mạnh.


- Cái anh này, mới gặp người ta lần đầu đã chọc quê rồi.


Vừa lúc ấy, một tên thủy thủ to như con bò mộng leo về phía ba người. Y nói một tràng tiếng gì Mỹ Kim không hiểu, rồi thấy y cười hành hạch. Tuyết Lai quay lại nói với nàng:


- Y bảo anh Cai chia cho y một đứa tụi mình, chứ làm gì mà tham lam vậy. Chị có muốn đi với y đêm nay không?


Mỹ Kim rùng mình, nói nhỏ vào tai Tuyết Lai:


- Trời ơi...nó to con như vậy đặng đè chết người ta hay sao?


Tuyết Lai cười ròn rã, nói:


- Coi vậy chứ không phải vậy đâu chị.


Mỹ Kim vẫn lắc đầu nguầy nguậy, nói:


- Chịu thôi... chịu thôi.


Tuyết Lai nấm tay Mỹ Kim mỉm cười.


- Vậy chị ở đây chơi với anh Cai. Em đi với nó nhé.


Mỹ Kim liếc Cai một cái thực nhanh rồi gật đầu.


- Ừ, chi ở đây chờ em.


Tuyết Lai quay lại nháy Cai một cái thực đĩ, nói:


- Em gửi chị Mỹ Kim cho anh đêm nay đó.


Nói xong, nàng leo qua mấy bao gạo rân tới chỗ tên thuỷ thủ ngoại quốc nọ đang đứng cười hành hạch. Cai chờ cho Tuyết Lai đi khỏi mới nói với Mỹ Kim:


- Bộ em đi với Tuyết Lai lần đầu lên tầu hả?

Mỹ Kim tự nhiên thấy ngượng nghịu vô cớ. Nàng gật đầu thực nhanh.


- Dạ.


Cai mỉm cười hỏi:


- Lúc nãy Tuyết Lai nói em tên Mỹ Kim hả?


Mỹ Kim mỉm cười gật đâu rồi hỏi:


- Bộ anh tên là Cai à?


Cai cười hì hì, nắm lấy tay Mỹ Kim kéo sát vô mình, nói:


- Anh đâu có phải tên Cai. Tại làm cai phu ở đây nên tụi nó gọi là Cai cho tiện thôi. Riết rồi quen đi, anh cũng không biết mình tên Cai hồi nào nữa.


- Nhưng anh cũng chịu cho họ gọi như vậy phải không?


Cai gật đầu cúi xuống hôn lên môi Mỹ Kim. Nàng vòng tay ôm lấy chàng, thì thào:


- Anh Cai à, chỗ này trống trải quá đi.


Cai nheo mắt, mỉm cười gật đầu. Chàng cúi xuống bế bổng Mỹ Kim lên, đi len lỏi vô đống bao gạo một hồi, chui vô một góc tầu đèn tối lờ mờ. Đặt nàng nằm trên một đống bao gạo có tấm vải trắng trải phía dưới đàng hoàng.


Nơi đây thật ấm áp và kín đáo. Ngay chỗ chui vô cũng phải lách mình mới lọt. Nếu không biết trước có lối vô như vậy, dù đứng ngay chỗ ra vào cũng không biết là bên trong có cái ổ như thế này.


-Chỗ này em chịu chưa.


Mỹ Kim mỉm cười gật đầu nhè nhẹ, hỏi:


- Bộ anh thường đem mấy cô gái tới đây hả?


Cai mỉm cười hỏi lại:


- Tại sao em hỏi anh câu đó?


- Tại em thấy hình như chỗ này anh sửa soạn sẵn để ngủ thì phải.


- Thì đúng rồi. Sửa soạn để ngủ trong lúc làm việc, chứ đâu có phải cứ nhất định như vậy là phải có gái đâu phải không?


Mỹ Kim cắn nhẹ vô vai Cai trong lúc chàng vừa cúi xuống.


- Em thấy khó tin quá đi.


Bàn tay Cai đã lùa vô mình Mỹ Kim.


- Tại sao vậy?


- Các anh làm việc ở đây cả tuần lễ mới về nhà. Gái nhẩy tầu cả đống. Đó là chưa nói tới mấy cô phu làm việc trên tầu nữa. Anh muốn cô nào mà không được.


- Em tưởng dễ như vậy sao?


- Con Tuyết Lai nó nói với em như vậy đó. Quen được với anh đâu phải dễ.


Cai cười hì hì, chàng thấy con bé này hình như không giống mấy đứa nhẩy tầu thường xuyên ở đây. Chàng lần mò cởi hàng nút áo trước ngực Mỹ Kim ra. Bộ ngực căng tròn vươn lên nung núc. Có lẽ cũng vì mấy bao gạo phía dưới độn lưng nàng ưỡn lên nên trông càng hấp dẫn lạ lùng. Chàng vục mặt xuống vùng da thịt nóng bỏng ấy.....


Nằm trong tay anh chàng cai phu trên những bao gạo này, Mỹ Kim có những ý nghĩ thực lạ lùng. Hàng ngày nàng chạy mua từng loong gạo. Ở đây gạo chất thành núi.


Nàng đạp chân lên gạo như đất cát. Coi nó chẳng có một giá trị gì cần thiết cho cuộc sống cả. Đang lúc lơ mơ với những ý nghĩ kỳ lạ, và trên thân thể nàng anh chàng Cai phu đang thở hổn hển thì có tiếng quát tháo như sát bên tai làm nàng giật mình. Cả hai vừa nhổm dậy, đã thấy một con bé chui vô làm Mỹ Kim chới với. Nàng lấy tấm vải kéo lên che thân thể trần truồng lại. Cai la lên:


- Mày chui vô đây làm chi vậy?


Con bé mặt mũi tái ngắt, nhào tới, lấy tay bịt miệng Cai lại. Nó nói nho nhỏ:


- Con lậy chú, đừng có la. Nó mà bắt được con thì nó đánh con chết.


Trong khi đó tiếng la ở ngoài càng gần. Có nhiều tiếng chân đạp lên những bao gạo gần đó. Bây giờ Mỹ Kim mới để ý trên tay con bé cầm một cái bóp đàn ông. Nàng biết ngay là con nhỏ này vừa chớp được cái bóp kia của một tên thủy thủ xấu số nào đó rồi. Mỹ Kim thò tay gịựt cái bóp. Con bé ôm ngay vào lòng giữ thật chặt, không cho nàng lấy. Nó la lên nho nhỏ:


- Của em mà chị.....


Lúc thò tay ra ngoài giựt cái bóp. Mỹ Kim đã vô tình để cho tấm vải lót rơi xuống, và thân thể của cả hai lại trần truồng trước mắt đứa bé. Hình như nó cũng chẳng để ý gì tới chuyện này, khi thấy Cai không la lớn tiếng nữa, nó đưa cả hai tay ôm chặt cái bóp vô lòng. Mắt mở chừng chừng nhìn Mỹ Kim. Nhưng có điều nó không để ý là thân thể Cai đang nóng hừng hực. Những bắp thịt săn lại tới lúc kích thích nhất của sự va chạn ái ân. Nơi đây lại thật chật chội làm cả ba nằm sát vô nhau. Cai đã kéo tung vạt áo đứa bé ra và chiếc quần của nó cũng bị chàng đạp rơi xuống đất thực nhanh. Chính Mỹ Kim cũng không ngờ Cai hành động như vậy. Thân thể con bé trần truồng trong chớp mắt.


Con nhỏ tính la lên, nhưng tiếng anh chàng thủy thủ đuổi theo nó đang líu lo bên ngoài. Cai đã chồm lên và con bé bị chàng đè xuống dưới. Thân thể nó nhỏ nhắn như một con búp bê. Nhưng Mỹ Kim biết ngay là cô nàng cũng đã từng trải với đàn ông nhiều rồi. Vì khi Cai rập mình xuống, nó chỉ hơi nhăn mặt và sau đó hình như còn tiếp sức cho chàng thoả mãn những phút giây sau cùng đáng nhẽ là phải xẩy ra với Mỹ Kim.


Mắt nhắm nghiền, hai tay con nhỏ co lên trên đầu vẫn còn nắm chặt chiếc bóp trộn được. Lâu lâu nó lại mở mắt hí hí ra, nhìn Mỹ Kim như thăm dò phản ứng của nàng, trong lúc Cai vẫn hùng hục trên thân thể nó. Mỹ Kim ghé sát mặt con nhỏ hỏi:


- Em tên gì.


Con bé chưa kịp trả lời thì cả hai cùng nhận ra nhau và kêu lên:


- Ủa... là chi hả?


Mỹ Kim gật đầu hỏi: .


- Em còn làm cái vụ này nữa hay sao?


Con bé đang nằm dưới mình Cai chính là con nhỏ chèo đò cho Tuyết Lai và Mỹ Kim trèo lên tầu. Con bé nghe nàng hỏi mở to mắt, mỉm cười, nói nho nhỏ:


- Cái bóp này của chị Tuyết Lai đưa em đó. Chi giữ cho chị ấy đi, em chẩu trước, rồi ra đón chị sau nhé. Nằm trên mình con bé. Cai không ngờ đã đè nó ra như vậy. Lúc ấy hình như không tự chủ được nữa. ánh đèn lại lờ mờ. Nếu chàng biết nó là con Lan Sún thì đâu có làm như thế. Lan Sún cũng đã nhận ra Cai là ai. Nó trao cái bóp cho Mỹ Kim rồi vòng tay ôm cứng lấy cổ Cai, ưỡn người lên thì thầm.


- Chú Cai hư quá đi. Bây giờ phải bắt đền cho cháu.


Cai hơi mắc cỡ vì con bé gọi mình bằng chú. Chàng nhớ lại con nhỏ này thường đi với Tuyết Lai và nằng nặc đòi chàng làm giấy dân phu giả cho nó hợp pháp leo lên tầu. Chàng còn nhớ nói với nó: “Mày nhỏ như con chuột sún răng mà làm phu phen gì được." Ai ngờ tối nay chàng lại đè nó ra như một cô gái nhẩy tầu. Cai đã tính ngồi dậy, nhưng con bé cứ ôm chặt lấy chàng. Chỗ này lại chật chội và Mỹ Kim ngồi sát bên mình càng không xoay trở gì được. Bởi vậy chàng phải nằm yên trên mình nó. Cai hỏi nhỏ:


- Mày muốn cái gì?


- Cháu muốn làm vợ chú luôn.


Cai cười hì hì.


- Mày nhỏ xíu thế này mà vợ con gì được với tao cơ chứ.


Con nhỏ co hai chân cặp chặt lấy hông Cai nhây nhúa nói.


- Vậy không được sao ?


Cai muốn dở khóc dở cười vì hoàn cảnh này. Nhưng quả thực những lúc lắc, co thắt của con bé làm chàng lại nóng người lên thực nhanh. Nhất là trước mắt, bộ ngực Mỹ Kim no tròn đung đưa kích thích chàng cùng cực. Người chàng cứng lại và rập xuống khi con bé cố ưỡn lên. Nó rên nho nhỏ:


- C.h.ú.... chú.. ơi. Cháu nói thực đó.


Tiếng rên rỉ của con bé càng làm Cai run rẩy hơn nữa. Chàng níu lấy Mỹ Kim, hôn lên ngực nàng. Hình như Mỹ Kim cũng hiểu được Cai đang muốn gì, nàng ôm cứng lấy đầu chàng ghì sát vô ngực mình hơn nữa.....


Nửa đêm, cúc và cu con lại lén ơi coi thầy Năm luyện bùa. Hồi sáng Cúc đã có ý không bao giờ làm chuyện này nữa. Vậy mà bây giờ, chính nàng là người háo hức hơn cả Cu Con. Hình như nàng khám phá ra rằng; quả thực, thằng bé đúng chỉ là một thằng bé. Sáng nay, nó hùng hùng, hổ hồ. Nhưng khi đụng trận thì chỉ làm nàng điên lên chứ chẳng được cái tích sự gì. Nếu đem so sánh thân thể nó với thầy Năm thì có khác chi như cây đũa bếp để bên thanh củi tạ! Nhưng chỉ có điều, không có Cu Con, ngọn lửa lòng nàng vẫn tắt ngấm như hồi nào tới giờ. Và, cũng vì nó mà bỗng nhiên thân thể nàng nóng lên. Những đòi hỏi tự nhiên của một người con gái mới lớn cháy ngùn ngụt.


Chính Cúc đã là người kéo Cu Con đi rình coi thầy Năm luyện bùa, chứ không cần thằng nhỏ phải thúc dục nữa. Đêm nay sau cơn mưa, khí hậu thật mát mẻ. Hai đứa lại vạch vách lá nhòm vào nhà thầy Năm. Cái quần sà loỏng của ông ta độn cứng lên phía trước làm thân thể Cúc nóng hôi hổi. Tối qua, nàng đã nhìn thấy cái ấy tồng ngồng trước mắt, nên bây giờ, dù cho nó còn bị lớp vải che đi mà nàng vẫn mường tượng ra tất cả như tối qua. Những động tác kích thích cùng cực của ông ta đã làm nàng điên lên, không còn tự chủ được nữa. Nhiều lúc Cúc đã rên lên nho nhỏ, và Cu Con đã nhiều lần phải nhắc nhớ Cúc. Nhưng nào nàng có thể kìm hãm được những bứt rứt, sôi sục đang rào rạt trong cơ thể nàng. Nhất là chính Cu Con cũng tiếp tay làm cho nàng điên lên. Nó không còn thèm dòm thầy Năm luyện bùa nữa, vòng ra sau lưng Cúc ôm cứng lấy nàng từ phía sau ấn tới.


Có một điều cả Cu Con và Cúc không thể ngờ được là Năm ẩu đã biết hai đứa rình ở ngoài từ hôm qua. Và, cũng vì thế chàng cố tình ra hiên tắm để trần truồng cho đám nhìn trộm này ngấm. Mục đích Năm ẩu là muốn tìm hiểu rõ ràng tụi nào lại dám cả gan làm cái điều táo bạo này. Dưới ánh trăng vằng vặc ngày hôm qua. Năm ẩu đã nhìn thấy rõ Cúc và Cu Con núp sau bụi cây trong vườn. Cũng vì thế mà hôm nay chàng cố tình giăng bẫy tóm cho được Cúc. Từ hồi mướn nhà Tư Răng Vàng. Tụi học trò Năm ẩu đã nói nhiều với chàng về Cúc. Chúng nó cho rằng, trong xóm này; Cúc là đứa con gái xinh đẹp và chưa có bồ bịch gì với ai là xứng đáng nhất với Năm ẩu. Ai ngờ hôm nay, cô nàng lại vác xác tới đây với một thằng nhóc con kia rình mò chàng.


Nhất là trong lúc luyện Bùa Yêu này. Hơn bao giờ hết, Năm ẩu cần một người đàn bà để thoả mãn những đòi hỏi nhục dục, ảnh hưởng của Bùa Yêu, tác hại vào chính bản thân của người luyện bùa. Cũng vì thế, tối nay, chàng cố tình làm cho Cúc điên lên bằng những mơn chớn vuốt ve và cương cứng của thân thể mình. Và, sau khi bế bé Hai vô giường. Chàng bất ngờ chạy thực nhanh ra sau hè. Chụp ngay được Cúc, đang luýnh quýnh chưa kịp kéo quần lên. Nàng như người chết đứng. Khi Năm ẩu đè Cúc xuống tại chỗ, nàng cũng không có một phản ứng nhỏ nào gọi là để tự vệ. Thân thể nàng đờ đẫn, và chỉ một lúc sau. Năm ẩu làm cho nàng tê tái trong sung sướng cùng tột. Nàng phải rên lên nho nhỏ.


T.h.ầ.y... thầy. Năm. ơi. e.m.. em sợ quá hà.....


Năm ẩu thì thầm:


- Không sao đâu, em đừng có sợ.


Nghe Năm ẩu nói, tự nhiên Cúc thấy yên tâm lạ lùng. Nàng từ từ rạng chân ra thực rộng. Hai tay vòng lên ôm chặt lấy thân thể lực lưỡng của chàng mà quên đi hết sự việc đang xẩy ra như thế nào. Trong khi đó, Cu Con thấy bất chợt Nãm ẩu xuất hiện ngay trước mặt. Nó tá hoả chạy thục mạng. Lúc nhìn lại thì ra y lại chạy vòng ra phía trước nhà. Một ý nghĩ táo bạo, có lẽ phát xuất ra trong đâu Cu Con, vì ảnh hưởng bởi những truyện tiểu thuyết, Cu Con đọc hàng ngày:"Nơi nào nguy hiểm nhất là chỗ an toàn nhất". Bởi vậy, Cu Con chui luôn vô trong nhà Năm ẩu. Và vô tình Cu Con lại leo ngay lên giường bé Hai. Trong lúc bé Hai đang mơ màng vì ảnh hưởng của Bùa Yêu. Những cảm giác kích thích cùng cực đang quay cuồng trong thân thể. Bé Hai thấy Cu Con leo lên giường. Nàng ôm chầm lấy Cu Con ngay. Hành động điên cuồng trong bão lửa ái ân của bé Hai đã vô tình tạo nên một loài Ma Yêu trong lịch sử loài ma biến hình trong trường hợp luyện Bùa Yêu này.


Tuy nhiên, nếu Năm ẩu lúc đó không trở vô nhà thì còn đỡ. Đằng này chàng đang làm tình với Cúc, bỗng nghe thấy những tiếng rên rỉ của bé Hai nên tá hoả; biết ngay là có chuyện bất thường đang xẩy ra cho bé Hai rồi. Chàng buông Cúc chạy thục mạng vô nhà. Nắm lấy Cu Con ném vô góc nhà. Thằng bé bi đập đầu vô tường chết tại chỗ. Bé Hai đang trong cơn ái ân cùng cực vì sự tác dụng của Bùa Yêu nên lao theo Cu Con, đâm đầu vô tường chết luôn......


Cũng sáng sớm hôm ấy, Mỹ Kim trở về nhà. Nàng không ngờ lánh nạn trộn ở thương cảng. Trở về nhà lại gặp hai cái thây ma với thủ phạm là Năm ẩu. Thế là Mỹ Kim vội vàng chạy ra bến xe đò trở về miền Trung ngay.


Bây giờ nằm đây với Ma Yêu, trên chiếc chiếu nhỏ mỏng manh trong hầm nhà, nhớ lại khúc phim dĩ vãng. Nàng còn thấy như một giấc chiêm bao. Nhưng có một điều, Mỹ Kim không ngờ được. Con Ma Cà Rồng mà nàng gọi là Ma Yêu này lại chính là thằng Cu Con biến hình sau khi chết. Đúng như theo luật truyền kiếp ma trong lúc luyện bùa bất thành. Năm ẩu đã tạo Cu Con thành một loài ma mới. Và, vì bé Hai cũng chết đi ngay lúc đó. Lời nguyền "Người được trao tình là Mỹ Kim và Tuyết Lai" đã ứng dụng vào Mỹ Kim. Có lẽ Tuyết Lai đã chết rồi, nên giờ đây Cu Con trong thân thể của loài ma mới mà Mỹ Kim tự đặt tên cho chàng là Ma Yêu đã tìm tới nàng.


Chiều tối hôm đó. Khi tỉnh dậy, Mỹ Kim và Ma Yêu lại tới rạp Con Heo Vàng trình diễn. Chương trình có chút thay đổi. Màn trình diễn của Ma Yêu và nàng được xếp ngay phần mở màn. Vì vé đã bán hết từ lâu nên không cần những màn phụ diễn để câu giờ nữa.


Đèn vừa tắt đi, ánh sáng mờ ảo trên sân khấu hiện ra chập chờn. Không khí ma quái xuất hiện ngay từ đây. Mỹ Kim từ từ tiến ra trong tiếng kèn sắc xô rít lên man rợ. Nàng quay vòng tròn để cho những tà áo tung lên. Một phần đa thit đã hiện ra trước mắt khán giả. Thế rồi từng miếng vải được lột ra. Chẳng mấy chốc, bộ ngực căng tròn đã vươn cao lồ lộ. Nó lắc lư theo nhịp trống bập bùng làm khán giả muốn ngộp thở. Nhất là tiếng rên rỉ của Mỹ Kim cũng bắt đâu thì thào như hết hồn người coi.


Tiếng pháo lại nổ rực một góc sân khấu. Ma yêu xuất hiện như một ác quỉ. Chàng tiến tới Mỹ Kim thực nhanh, giựt tung chiếc váy ngắn bên ngoài để lộ ra chiếc quần lót chỉ lớn hơn bàn tay mỏng dính, không còn che đậy được gì trên thân thể nàng nữa. Khán giả rú lên, hưởng ứng màn biểu diễn vô tiền khoáng hậu này. Có lẽ Ma Yêu đã làm mọi người điên cuồng, tưởng chừng như chính bản thân mình đang được dầy vò da thịt mỹ nhân kia. Họ hò hét, bứt quần, bứt áo. Đặc biệt nhất, từ hôm có màn biểu diễn của Ma Yêu và Mỹ Kim tới giờ. Khán giả không còn chỉ thuần là nam giới nữa. Phụ nữ trong đám người đi coi cũng đã chiếm rất nhiều ghế. Có những bà những cô đi chung với nhau. Cũng có những người đi với bạn trai. Cũng vì vậy mà không khí bên dưới đã trở nên khác thường hơn bao giờ hết.


Đã có nhiều cặp ôm lấy nhau hôn hít. Cũng có nơi họ lột cả áo ngoài, lồ lộ thịt da. Và la hét như hoà nhập với những động tác trên sân khấu. Tới khi màn biểu diễn chấm dút, mọi người mới hoàn hồn và thích thú trong những cảm giác nóng bỏng vừa qua.


Màn nhung vừa khép lại. Ma Yêu ôm lấy thân thể trần truồng nhễ nhại mồ hôi của Mỹ Kim vào hậu trường sân khấu. Cả hai như còn say với những kích thích của khán giả hổ trợ trong màn trình diễn vừa rồi. Mỹ Kim ôm ghì lấy Ma Yêu. Bộ ngực núi lửa của nàng nung núc, ép sát vào thân thể săn cứng, hừng hực như bốc lửa ái ân của chàng.


Ma Yêu đem Mỹ Kim vào phòng thay quần áo. Nơi đây vắng tanh không một bóng người. Mỹ Kim hơi ngạc nhiên hỏi:


- Ma Yêu ơi, tại sao hôm nay không còn ai trong phòng này nữa?


Ma yêu cũng ngơ ngác trả lời:


- Anh cũng không biết tại sao như vậy.


- Hình như đào kép đổ rồn hết ra sân khấu rồi thì phải.


Ma Yêu vục mặt lên bộ ngực của người yêu, thì thầm:


- Nếu vậy, màn trình diễn sắp tới thật là vĩ đại. Chưa bao giờ xẩy ra trong rạp hát này phải không em?


- Đúng vậy. Hèn gì màn biểu diễn của chúng mình trở thành phụ. Không còn là trọng tâm của chương trình ngày hôm nay nữa.


- Em có biết họ trình diễn cái gì không?


- Em không nghe ai nói gì cả.


- Nếu vậy, có lẽ chúng mình phải ra ngoài coi mới được Anh có linh tính báo cho biết có nhiều chuyện lạ sắp xẩy ra rồi.


- Dạ, chúng mình mặc quần áo vô rồi xuống hàng ghế khán giả coi nhé.


- Được chứ, như vậy đễ quan sát toàn diện màn biểu diễn hơn.


Bên ngoài hàng ghế khán giả tối om. Trên sân khấu ánh sáng cũng chỉ mờ ảo. Tiếng trống bập bùng đơn thuần như tiếng nhạc rừng rú Phi Châu. Những bóng đen chùn kín từ đầu tới chân, bằng những chiếc áo thụng dài lê thê, rập rình, lắc lư, di chuyển trên sân khấu theo tiếng nhạc lạnh người.


Mỹ Kim thì thầm bên tai Ma Yêu.


- Một màn biểu diễn thật mới lạ, em chưa từng nghe nói từ trước tới nay.


Ma Yêu vòng tay ôm ngang người Mỹ Kim.


- Anh vẫn có linh cảm một chuyện không bình thường sắp xẩy ra.


Mỹ Kim cười nho nhỏ.


- Có phải anh lo lắng vì Jacklin đã thành ma hay không?


- Có thể mấu chốt từ đó.


- Nhưng đây là một bài toán thử nghiệm của anh mà.

Ma Yêu luồn hẳn tay vô trong mình Mỹ Kim, xoa nhè nhẹ trên bộ ngực còn nóng hôi hổi của nàng.


- Một bài toán thử nghiện thật nguy hiểm.


Mỹ Kim hơi ưỡn người lên vì bàn tay của Ma Yêu đang mân mê trên chữ Bùa Yêu xâm trên ngực nàng.


- Nhưng anh có dư khả năng để hoá giả mà phải không?


Ma Yêu lắc đâu.


- Ngược lại.


- Là thế nào?


- Nếu có biến động. Những diễn viên trên sân khấu kia đã trở thành ma rồi thì anh bất lực?


- Theo em hiểu thì họ là người của anh mà.


- Nhưng với một số đông như vậy, đã đủ lấn áp anh rồi


- Có nghiêm trọng thực sự như vậy không?


- Hy vọng là không. Nếu họ không phạp vào quy luật của ma giới.


- Nếu sự việc xẩy ra thì sao?


- Càn khôn sẽ đảo lộn. Nguy hiểm không sao lường được.


Mỹ Kim vòng tay ôm lấy Ma Yêu, xiết chặt vô thân thể nàng, thì thầm.


- Dù cho trời đất đổi thay. Em vẫn yêu anh.


Ma Yêu kéo nhẹ hàng nút áo trước ngực Mỹ Kim. Hôn lên vùng da thịt trên ngực nàng, nơi có xâu chứ bùa.


- Em có biết, linh hồn anh đã nằm nơi đây từ lâu hay không?


Mỹ Kim cảm thấy toàn thân rung động. Bờ môi của Ma Yêu làn đâu tiên rà trên vùng ngực có xâm chữ bùa. Nàng mê mẩn nói:


- Trái tim em cũng đã gửi trọn cho anh mang về ma giới rồi phải khòng?


- Phải… phải rồi. Dù sống chết, anh cũng bảo vệ cho cuộc sống ngàn đời của em.


Nhưng anh không thể đưa em vào ma giới được.


- Đó là đinh luật của Bùa Yêu.


- Như thế nào?


- Bởi vì nếu em bước chân vào ma giới thì không còn tình yêu trung thực nữa. Mà chỉ còn lại sự nô lệ.


- Cũng vì thế mà anh không hút máu em phải không?


Dù có muốn cũng không được! Tuy nhiên...


- Làm sao?


- Bài toán trắc nghiệm của anh đang rập rình trên sân khấu kia. Có thể thoát khỏi những đinh luật mà anh không bao giờ muốn đạp đổ?


- Em vẫn chưa hiểu.


- Đám ma đó có thể hút máu em mà anh bất lực không đủ sức can thiệp.


- Như vậy em sẽ đi vào ma giới không phải tốt hay sao?


- Làm sao tốt được khi không còn tình yêu trung thực. Chúng ta sẽ mất tất cả. Em hãy nhìn lên sân khấu kìa.


Mỹ Kim gối đầu trên vai Ma Yêu nhìn lên sâm khấu. Nàng nhìn thấy rõ từng bắp thịt nhịp nhàng di chuyển.

- Chúng ta cùng nắm tay đưa lên. Cùng hăng hái hưởng ứng lời kêu gọi của chúng tôi. Kính thưa quí vi, Mỹ Kim sẽ một lần nữa được đem lên sân khấu, để nàng ra mắt quí vị Không phải với một sự trình diễn đơn độc của chính nàng. Mà giờ đây, chúng ta cùng nắm tay nhau. Một cánh tay đưa lên, và hàng ngàn cánh tay đưa lên. Chúng ta quyết đem thân thể người diễn viên này vào lịch sử của văn học nghệ thuật.


Trong khi đó, Mỹ Kim đã bị những cánh tay ma quỉ xé tung quần áo. Thân thể trần truồng của nàng được nâng lên cao. Tiếng reo hò của mọi người tở mở. Một cánh tay đưa lên. Và hàng ngàn cánh tay đưa lên trong tiếng thét kinh hoàng của Mỹ Kim:


- Ma Yêu.... Ma Yêu cứu em...cứu em với....


Ma Yêu run lẩy bẩy. Chàng biết sức mình không thế nào áp đảo được đám đông cuồng nhiệt kia để cứu Mỹ Kim nữa rồi. Làn sóng người sô tới như nước vỡ bờ. Họ điên cuồng tham gia vào cuộc chơi vô ý thức, vì những lời khích động của bóng ma xướng ngôn viên, mà nào có biết đâu màn kịch này là một âm mưu đưa tất cả mọi người vào ma giới !


Ma Yêu thét lên, xoay tròn thân thể, biến thành một luồng gió xoáy tròn. Chàng biết là đã tới lúc phải hy sinh cho tình yêu. Thân thể Ma Yêu bay là là trên đầu đám đông. Chàng cố đáp xuống trên mình Mỹ Kim. Miệng la lớn:


- Mỹ Kim.... Mỹ Kim.


-Ma yêu.... Ma Yêu, hãy cứu em.


- Mỹ Kim, hãy cố gắng bình tĩnh. Nhớ lại câu chú Bùa Yêu đi.


- Anh muốn em làm gì?


- Hãy niệm chú và thổi vô đám đông đi. Niệm chú mau lên.


Mỹ Kim cố chịu đau, tập trung hết tinh thần niệm chú, thổi lên không. Nhưng nàng thấy chẳng có hiệu nghiệm gì. Đám đông đã rước nàng đi tới gần sân khấu.


Ma Yêu biết rằng; nếu Mỹ Kim bị đám đông đưa lên sân khấu thì những con Ma Cà Rồng trên đó sẽ bu lại hút máu nàng. Chúng đang lợi dụng tinh khí của loài người để chấn áp Bùa Yêu cho chúng hút máu. Và, như vậy, chúng sẽ có cơ hội hút máu tất cả mọi người trên thế gian này, để biến loài người thành nô lệ tình yêu cho chúng, mà không còn sợ Bùa Yêu ngăn cản nữa.


Ma Yêu thấy không thế nào chần chờ được rồi. Chàng biết Mỹ Kim niệm chú Bùa Yêu thổi ra không hiệu nghiệm vì nàng không để tay lên chữ bùa. Hai cánh tay nàng đang bị hàng chục người nắm lấy. Ma Yêu bay nhanh tới gần Mỹ Kim. Chàng cố kéo một tay Mỹ Kim đặt trên chữ Bùa Yêu và nói lớn:


- Mỹ Kim... hãy niệm chú lại đi. Thổi thật mạnh lên sân khấu.


Mỹ Kim nghe lời Ma Yêu. Nàng lại cố tập trung tư tưởng. Niệm chú Bùa Yêu. Thổi ra thực mạnh. Một luồng gió nóng như hoả diện sơn xoáy tròn trên không gian.


Tiếng Ma Yêu thét lên:


- Vĩnh biệt... vĩnh biệt tình yêu.... t.ì.n.h... y.ê.u...


Tiếng chàng vang dội trên không gian rồi tan biến vào hư không cùng thân xác.


Trong khi đó, những con Ma Cà Rồng trong rạp hát cũng rú lên, vì sức mạnh của Bùa Yêu, làm chúng cháy thành than.


Mọi người bàng hoàng ngơ ngác….


Hùng Sơn

San Jose. Năm tháng El Nino 1997.

3 views0 comments

Comments


bottom of page